Không gian và thời gian đều là một dạng của
vật chất.
Không gian và thời gian không phải là thuộc
tính của vật chất. Ở đâu có vật chất vận động là ở đó có không gian và thời
gian. Cả không gian và thời gian đều có nhiều chiều. Không gian là môi trường vật chất đặc biệt, tồn tại trong vũ trụ. Thời
gian là mật độ khoảng cách giữa các điểm trong không gian.
Do là vật chất, nên
có thể thay đổi được không gian, thời gian. Không gian hay đổi, sẽ làm thời
gian thay đổi. Không gian co giãn, thậm chí bẻ gãy được và thời gian cũng thế!
Có nghĩa là có thể thay đổi cả hai, khi tác động vào chúng một nguyên năng đặc
biệt. Cả không gian và thời gian đều được Thượng đế chi phối. Không có sự
chuyển hoá không gian thành thời gian và ngược lại; tuy nhiên chúng đều là
thuộc tính của nhau. Trên các tầng không gian khác nhau, có các hàm lượng khí
chất của vật chất khác nhau, và có thời gian tương ứng. Mọi vận động của vật chất
ở các tầng không gian đó sẽ khác nhau. Càng lên cao, gần nguồn nguyên năng của
Vũ trụ ( Thượng đế), thì không gian càng lỏng, lượng vật chất càng giãn và thời
gian không đậm đặc! Nguyên lý này giải thích sự thay đổi và tiến hoá của linh
hồn qua các cảnh giới, sự khác nhau về thời gian ở trái đất với vũ trụ. Do thời
gian là mật độ khoảng cách giữa các điểm trong không gian, cho nên có thể
“đọc” được toàn bộ thời gian, qui chiếu
nó, xoay chiều hay “ lộn ngược ’nó.
Với Thượng đế và các vong linh, thì thời gian là
đồng hiện ở cả quá khứ, hiện tại, tương lai. Vì đó là sự đồng hiện giữa các
điểm trong không gian. Mà thuộc về vật chất thì không có gì không nhận
thức được! “ cái gì sẽ có thì sẽ đến, cái gì đã đến thì sẽ có!”. Khối lượng vật
chất trong môi trường không gian là vô tận. Chúng không kết tinh, mà kết “màng”-một dạng của vật chất. Khi chập một
mảng không gian lại, ta sẽ chập được thời gian, có nghĩa là quá khứ và hiện tại
cùng đồng hiện!